.

ĐIỀU RĂN CỦA THẦY LÀ: ANH EM HÃY YÊU THƯƠNG NHAU NHƯ THẦY ĐÃ YÊU THƯƠNG ANH EM (Ga 15,12)

Thứ Năm, 5 tháng 7, 2012

ĐỐ AI ?



ĐỐ AI ?
 Xứ tôi kể có một người
 Thoạt nhìn dáng vẻ bên ngoài đố ai ?
 Người đâu có một không hai
 Răng thưa nói phét chẳng sai chút nào
 Bình dân đâu cậy quyền cao
 Hòa mình vào với biết bao nhi đồng
 Ai xin người cũng mở lòng
 Cho đi mà chẳng để hòng mai sau
 Người thời như thế mà đau
 Tội thân sống ngược nhưng giàu trái tim
 Lợi danh thứ ấy chẳng tìm
 Ai xin được nhớ, người thì xin quên
 Quên chi, quên quá trời khôn
 Việc cần thì nhớ, chẳng cần thì thôi
 Thích chi những chuyện ngược đời
 Hoa không ăn được thì người chẳng khen
 Người chết sao lại thấy thèm ?
 Nào có ăn được đâu mà khen ngon ?
 Chuyện người kể mãi vẫn còn
 Bó tay, tôi cũng xin hàng từ lâu
 Đố người ai biết nói mau ?
 Quà treo giải thưởng theo sau nói liền .
 ĐÁP :
 Xứ Quảng Tâm đó có người
 Nghe qua dáng vẻ bên ngoài biết ngay
 Cha mình có một không hai 
 Răng mà nói rứa, còn xài răng mô ?
 Bình dân, cha đó chẳng ngờ 
 Hòa mình với trẻ là nhờ cha thương
 Ai xin chi cũng chẳng vương
 Xin gì cũng được miễn đừng xin cha
 Người thời như thế đó mà
 Vô tư sống ngược lo chi giàu nghèo
 Lợi danh thứ ấy chẳng đeo
 Theo chi những thứ trôi vèo qua nhanh
 Cha thích nói chuyện tréo kheo
 Hoa không ăn được cha khen làm gì
 Người chết đâu có thèm chi
 Chết chẳng ăn được, thế thì cha ăn
 Chuyện người kể đến sang năm
 Thôi thôi, tôi cũng đến đây xin dừng
 Đố ai, tôi đã đáp từng
 Quà mô hổng thấy ? xem chừng bị la !
Mộng Bình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- Cảm ơn các bạn ghé thăm và comment
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực
tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ * .
(Lưu ý: Định dạng đuôi ảnh 'JPG','GIF','PNG','BMP')

Lời nguyện

Xin đừng làm rạng rỡ chúng con
Vâng lạy Chúa, xin đừng
Nhưng xin cho danh Ngài rạng rỡ
Bởi vì Ngài thành tín yêu thương
(Tv.115,1)(113b)